Saturday, March 28, 2009

Giờ Trái Đất Năm 2009

Để hướng ứng cho chương trình “Giờ Trái Đất Năm 2009”. Chúng ta hãy cùng tắt những bóng đèn điện thường ngày, thay vào đó là ánh đèn từ nến. Tắt máy móc sử dụng điện nếu không cần thiết.....

giotra dat.jpg

Thực hiện hiện hoạt động này ngay tại nơi mình sinh sống, nơi làm việc và học tập để “Cùng chung tay xây dựng một hành tinh xanh”.

Thursday, March 26, 2009

Chương 1 : Cha Giàu, Cha Nghèo

Tôi có hai người cha, một người giàu và một người nghèo - một người cha ruột và một người cha nuôi (cha của Mike - bạn tôi). Cha ruột tôi đã có bằng thạc sĩ, còn người cha nuôi thì chưa học hết lớp tám, nhưng cả hai người đều thành công trong sự nghiệp và có ảnh hưởng đến người khác. Cả hai đều khuyên bảo tôi rất nhiều điều, nhưng những lời khuyên đó không giống nhau. Cả hai đều tin tưởng mãnh liệt vào sự học nhưng lại khuyên tôi học những khóa học khác nhau.

Nếu tôi chỉ có một người cha, tôi sẽ hoặc chấp nhận hoặc phản đối ý kiến của ông. Có hai người cha dạy bảo, tôi thấy được những quan điểm trái ngược nhau giữa một người giàu và một người nghèo. Và thay vì chỉ đơn giản chấp nhận hay phản đối người này hay người kia, tôi đã cố suy nghĩ nhiều hơn, so sánh và lựa chọn cho chính mình.

Cả hai người cha của tôi khi bắt đầu tạo dựng sự nghiệp đều phải đấu tranh với chuyện tiền nong, nhưng cả hai có những quan điểm khác nhau về vấn đề tiền bạc.

Cha ruột tôi thường nói: "Hamtiền bạc là nguồn gốc của mọi điều xấu."

Còn cha nuôi của tôi lại bảo rằng: "Thiếu thốn tiền bạc là nguồn gốc của mọi điều xấu."

Những sự khác nhau trong quan điểm của họ, nhất là khi đề cập đến tiền bạc, khiến tôi trở nên tò mò và bắt đầu suy nghĩ…

Vì có hai người cha đầy ảnh hưởng, tôi đã học từ cả hai người. Tôi suy nghĩ về lời khuyên của mỗi người, và nhờ vậy, tôi có được một hiểu biết sâu sắc về quyền lực và tác động của suy nghĩ lên cuộc sống con người như thế nào.

Ví dụ, cha ruột tôi thường nói: “Tôi không mua nổi vật đó.” Còn cha nuôi thì cấm tôi nói như vậy ông muốn tôi nói: "Làm thế nào để mua được vật đó?" Một bên là câu khẳng định, còn bên kia là câu hỏi. Một bên khiến bạn rũ bỏ trách nhiệm, còn bên kia buộc bạn phải suy nghĩ…

Hai người cha của tôi có những quan điểm cực kỳ khác biệt. Chẳng hạn, một người bảo: "Phải học cho giỏi thì mới được làm việc ở những công ty tốt.” Người kia bảo: "Học cho giỏi thì mới mua được những công ty tốt."

Một người tin rằng: “Ngôi nhà là số đầu tư nhiều nhất và là tài sản lớn nhất của chúng ta.” Người kia lại nghĩ khác: "Ngôi nhà cũng là một khoản tiền phải trả, và nếu ngôi nhà là khoản đầu tư lớn nhất của con thì con gặp rắc rối rồi đây."

Cả hai người cha đều trả tiền hóa đơn đúng thời hạn, nhưng một người luôn trả đầu tiên còn người kia luôn trả sau cùng.

Một người vật lộn để tiết kiệm từng đồng một.

Người kia chỉ làm một việc đơn giản là đầu tư.

Một người dạy tôi cách viết một lá đơn xin việc thế nào cho ấn tượng để có thể tìm được việc làm tốt. Người kia dạy tôi cách viết một dự án kinh doanh tài chính như thế nào để có thể tạo ra công việc.

Được huấn luyện bởi hai người cha, tôi có thể quan sát tác động của những suy nghĩ khác nhau lên cuộc sống con người. Tôi thấy người ta thật sự định hình cuộc sống của họ qua suy nghĩ của chính họ.

Ví dụ, người cha nghèo của tôi luôn phàn nàn: "Tôi sẽ không bao giờ giàu lên nổi.” Và lời tiên đoán đó đã trở thành sự thật. Ngược lại, người cha giàu của tôi luôn nói những câu đại loại như: “Tôi là một người giàu, mà người giàu thì không làm những việc đó." Ngay cả khi ông gặp thất bại thảm hại sau một cuộc đầu tư lớn không thành, ông vẫn nghĩ mình là một người giàu. ông nói: "Có khác biệt giữa nghèo nàn và phá sản. Phá sản chỉ là tạm thời nhưng nghèo thì vinh tiễn."

Những quyền lực của suy nghĩ không bao giờ có thể đo hay đánh giá được, nhưng đó là một điều hiển nhiên mà tôi nhận thức được ngay từ khi còn nhỏ. Tôi thấy rằng người cha nghèo không phải nghèo vì số tiền ông kiếm được, mà vì những suy nghĩ và hành động của ông.

Dù cả hai người cha của tôi đều rất tôn trọng việc giáo dục và học hỏi nhưng họ lại bất đồng về việc học cái gì là quan trọng. Một người muốn tôi học hành chăm chỉ, có thứ hạng chuyên môn cao dể có công việc tốt, kiếm được nhiều tiền. Người kia khuyến khích tôi học để trở nên giàu có, để hiểu tiền bạc làm việc như thế nào và học cách bắt tiền bạc phải làm việc cho mình. Ông thường nhắc đi nhắc lại: "Tôi không làm việc vì tiền. Tiền bạc phải làm việc vì tôi."

Năm lên 9 tuổi, tôi quyết định nghe theo và học hỏi từ người cha giàu về vấn đề tiền bạc. Vì lúc đó, tôi chỉ mới 9 tuổi nên những bài học cha nuôi tôi dạy rất đơn giản. Thực ra tất cả chỉ có 6 bài học lặp đi lặp lại và quyển sách này nói về 6 bài học đó, cũng theo thứ tự đơn giản như khi cha nuôi tôi dạy tôi. Những bài học này là những lời hướng dẫn giúp bạn và con cái bạn trở nên giàu có hơn, bất kể điều gì sẽ xảy ra trên một thế giới không chắc chắn và đang thay đổi nhanh chóng như hiện nay.

(Robert Kiyosaki, Sharon Lechter)

Monday, March 23, 2009

Bác Hy "râu" với phương thuốc bí truyền trị ung thư

Một bệnh nhân bị ung thư thực quản, hy vọng sống rất mong manh dù chấp nhận tốn kém để xạ trị, chỉ bằng một bài thuốc dân gian đơn giản đã tự chữa với kết quả khả quan.

Bác Hy cuối năm 2002 còn nguyên râu tóc

Đó là bác Trần Văn Hy - biệt danh Hy Râu - nhà ở số 188 đường Nguyễn Công Trứ TP Buôn Ma Thuột, người mấy năm qua đã liên tục lui tới các bệnh viện để điều trị chứng bệnh đã được các kết quả chẩn đoán y học thống nhất là ung thư thực quản.

Tháng 12/2002 bác Hy bắt đầu ho khan, khó thở , lần lượt đến nhiều bệnh viện (BV) ở Đăk Lăk và TP Hồ Chí Minh để khám chữa. Bác đã được các BV này cho uống thuốc đau dạ dày và thuốc chữa tổn thương phổi do lao nhưng vẫn bị rụng sạch râu tóc lông toàn thân và biến dạng mặt mày.

Sau đó lại có bản xét nghiệm đờm khẳng định bác không lao của Viện Vệ sinh dịch tễ Tây Nguyên, rồi một BV lại khẳng định bác chẳng bị gì ngoài bệnh rụng tóc. Tháng 1/2004, Thanh tra Bộ y tế chuyển đơn khiếu nại về việc các bác sĩ chỉ định điều trị sai làm sức khỏe bệnh nhân suy sụp của bác Hy về cho Giám đốc BV Đại học Y Dược TP HCM giải quyết.

Sau đó, bác đã được các chuyên gia đầu ngành hội chẩn, đưa lên bàn nội soi và phát hiện bác bị ung thư thực quản. Những diễn biến bi hài này đã được Báo Tiền Phong số 60 ra ngày 24/3/2004 phản ánh qua bài “Vì sao bác Hy Râu rụng râu tóc ?”, chốt lại ở đoạn lãnh đạo bệnh viện ngồi lại cùng bác Hy bàn bạc xem chọn cách nào điều trị cho hiệu quả …

Ở thời điểm đó thể trạng bác Hy đã rất suy kiệt. Các bức ảnh nội soi cho thấy khối u như một con đỉa lớn bám dài và chẹn gần kín thực quản khiến bác không còn ăn uống bình thường, chỉ có thể nuốt từng giọt sữa một cách khó khăn.

Bác Hy tháng 3/2004: Cơ mặt nhẽo sệ, tóc râu rụng hết

Các giáo sư, bác sĩ lãnh đạo BV Y Dược, Chợ Rẫy đều khẳng định với bác Hy : phương pháp tối ưu và duy nhất trong trường hợp này là đặt ống tiếp nhận thực phẩm để nuôi cơ thể, khi sức khỏe ổn định sẽ bắt đầu xạ trị. Bác Hy hỏi dò thì được biết: Điều trị cách này tốn chừng 150 triệu đồng, nhưng “5 sống 5 chết” nhất là ở tuổi cao như bác.

Bác nằm vắt tay suy nghĩ: Nếu chữa khỏi thì 150 triệu đối với gia đình 1 vợ 13 đứa con đều đã phương trưởng thành đạt của bác không là “vấn đề” gì. Nhưng tới tuổi này mà còn phải nuốt bằng ống, chịu đựng các tia xạ độc hại, thà chết sướng hơn! Gặp trường hợp bệnh nhân nghèo, phải tốn kém vậy họ đành bó tay đầu hàng hết sao?

Bác quyết định không điều trị theo Tây y nữa nhưng cũng chưa tìm được thầy được thuốc… Trong khi sức khỏe bác thì ngày càng suy sụp.

Vậy mà thật bất ngờ, một hôm đang ngồi làm việc tại cơ quan tôi lại nghe vọng tới tiếng bác nói cười oang oang như lệnh vỡ. Bác tự chạy xe máy, cầm mấy bài thơ tình nhanh nhẹn bước lên cầu thang vào thẳng phòng tôi.

Tôi kinh ngạc nhìn bác hồng hào phương phi, râu và lông mày lẫn lộn đen trắng mọc ra rậm rạp, tóc cũng đang đâm tua tủa muối tiêu khắp quanh đầu. Trời, đúng bác Hy Râu đây rồi nhưng phương thuốc nào kỳ diệu đến thế? Bác không quản ngại phóng xe về, gom góp các loại giấy tờ có liên quan làm bằng chứng cho tôi xem.

Toa chỉ gồm 2 vị: Bán chỉ liên 1 lạng, Bạch hoa xà thiết thảo 2 lạng.
Hướng dẫn: ngâm, rửa sạch đất cát, cho vào siêu nấu cho sôi bùng, đảo thuốc rồi vặn lửa riu riu sao cho trong gần 2 tiếng đồng hồ từ 4 chén nước cạn còn 1 chén. 1 thang sắc 2 lần sáng chiều, uống nguội lúc bụng đói.

Thì ra năm ngoái, bác buồn buồn giở lại chồng sáng tác thơ ca lộn xộn ra xem, bất chợt bắt gặp xấp giấy chép mấy bài thuốc chữa nhiều loại bệnh từ 5 năm trước một người bạn (nay đã qua đời) gửi tặng song lúc khỏe bác chẳng để ý.

Giở bài “Thuốc bí truyền chữa bệnh ung thư” thấy quá đơn giản, bác nghĩ: Thôi thì lấy tấm thân này ra làm vật thí nghiệm xem sao. Lời giới thiệu cho biết đây là phương thuốc dược thảo thiên nhiên do một tù nhân Trung Hoa hiến lại cho đời trước khi bị xử tử, tuy đơn sơ nhưng “chữa được mọi chứng bệnh nội thương ngoại cảm mà đặc biệt là các loại ung thư.

Bác Hy tháng 4/2005: Khối u đã tan biến, tóc râu đang mọc

Một mặt nó giúp ta đề phòng bệnh tật, tăng cường sinh lực, kháng độc, miễn nhiễm. Mặt khác nó có thể trị dứt các chứng bệnh ung thư vú, lở loét nơi dạ dày, ruột gan, dạ con, tử cung, não, phổi. Đối với bệnh ung thư nặng có lở loét sau khi uống nếu đại tiểu tiện có ra máu mủ là dấu hiệu tốt…”.

2 vị thuốc này khá dễ tìm, song ở Buôn Ma Thuột bác Hy mua vừa mắc vừa mốc nên phân công cho cậu út tới các quầy thuốc đường Hải Thượng Lãn Ông, chợ Lớn TP Hồ Chí Minh mua mỗi thang có 8.000đ, gửi lên.

Ngày 17/5/2004, bác xuống BV ĐH Y Dược nội soi dạ dày, phiếu ghi : “Đoạn thực quản giữa cách cung răng 28 cm là 1 khối u cứng nham nhở dễ chảy máu làm hẹp lòng thực quản, không luồn máy qua khối u được”. Ngày 18/5/2004 bác bắt đầu sắc thuốc uống.

Những chén đầu tiên, vì phải nhỏ từng giọt vào cổ, bác uống cả buổi mới hết. Thấy đại tiểu tiện ra máu mủ giống như lời dặn, đến thang thứ 6 đã nuốt nhanh được, bác mừng, tạm ngưng, xuống BV Chợ Rẫy nội soi lại, phiếu ghi : “Cách cung răng từ 28-33cm có 1 khối u sùi to, bở, dễ chảy máu, làm hẹp lòng gần hoàn toàn. Giữa khối sùi có 1 lỗ giống đường dò”.

Bác uống tiếp. Các kết quả nội soi sau đó cho thấy khối u nhanh chóng teo lại, rồi tiêu biến hết vào cuối năm 2004, chỉ để lại vết sẹo trong thực quản sau khi bác uống hết 40 thang thuốc, tổng cộng có 320.000 đồng. Bác Hy khỏe hẳn, lên cân đều đều nay đã 57 ký, da dẻ hồng hào, tóc râu mọc lại. Và bác lại làm thơ, sáng tác nhạc, tới lui chơi với các “thi sĩ” câu lạc bộ Bốn Mùa…

Bác cẩn thận dặn: Phương thuốc bí truyền đó đối với tôi quả là tuyệt vời hiệu nghiệm. Tôi có phổ biến cho vài người, họ uống thấy cũng hiệu quả lắm. Nhưng thuốc có thể hợp với người này mà không hợp với người nọ, vả chăng bài thuốc chưa được giới chuyên môn kiểm chứng, nên để các nhà khoa học chú ý mà nghiên cứu, hồi âm. Bài thuốc mà được công nhận, phổ biến rộng rãi thì đỡ cho bệnh nhân ung thư, nhất là bệnh nhân nghèo biết bao nhiêu.

Hoàng Thiên Nga

Việt Báo (Theo_Tien_Phong)