Sunday, May 17, 2009

Tóc rất buồn như áng thơ .Buông hững hờ, tình rồi có như mơ..

Tựa: Dốc Mơ
Tác Giả: Ngô Thụy Miên


Đêm đã về trên dốc
Gió xôn xao ru yên tình mình
Em có về bên đó, dõi mắt trông theo, trông theo tình bền
Mà ngày tháng đâu nào có đợi chờ
Người yêu dấu đưa em về dốc mơ

Đưa em về bên dốc mơ
Là đưa anh vào cõi mong chờ
Tóc rất buồn như lá tơ, buông hững hờ, tình rồi có như mơ
Em mắt cười như ánh sao
Bờ môi hồng tựa bao lời nói
Nói đi em câu mong chờ
Dấu đi nỗi ơ thờ, Tình ơi

Con dốc này, từ khi được mang dấu giầy em về
Ngày tháng nào đưa em vào ngàn trùng sóng
Hạnh phúc nào từ khi, từ khi quen lối đưa em về qua
Người yêu dấu đã xa thật xa, đẹp như giấc mơ

Em bây giờ như lá thơ
Và anh vẫn là nỗi mong chờ
Dẫu đã ngàn trùng cách xa, bên kia trời biển rộng có bao la
Sẽ có ngày ta có nhau
Thì xin một lần cho lời cuối
Giữ cho nhau thương yêu rồi
Sẽ bên nhau muôn đời, tình ơi




http://img45.imageshack.us/img45/7720/hp10vf9.jpg
Dốc Mơ-

No comments:

Post a Comment