Saturday, November 24, 2007

Cảm nhận một chiều cuối tuần

Như mọi cuối tuần tôi thả mình trong ly cafe Hồ Xuân Hương của một buổi chiều buồn. Hôm nay trời SG đã không như những ngày trước, gió lạnh , cái lạnh mà sẽ chẳng thấm vào đâu nếu đem nó so sánh với mùa đông lạnh giá của miền Bắc, cái rét run người của Tokyo một năm trước đây. Nhưng thật lạ, chỉ se lạnh vậy thôi nhưng lại làm chúng ta thích thú, thích lang thang trong cái se lạnh, thích ngồi ngắm đường phố đông người trong cái tiết trời u buồn đó.

Mùa đông về trong những xác lá bàng đỏ tía, mùa đông về trong tiếng gió ùu, trong tiếng suýt xoa, mùa đông về trong nỗi nhớ, nỗi nhớ về một nơi, về một mùa,về một người.



Tôi còn nhớ ngày trươc, lúc cái tuổi học sinh đó có biết lạnh là gì đâu. Vào những mùa cuối năm bao giờ cũng lạnh, tiết trời của gió mùa đông bắc. Thế nhưng vẫn hồn nhiên áo phong phanh đến trường. Mẹ la: "Con mặc áo vào chứ không người ta lại nói là mình không có nỗi cái áo để mặc". Bạn bè lại nói: "Trời thế này không lạnh hay sao mà ăn mặc thế?". Mà đúng là có lạnh đấy chứ, nhưng tôi lại thích cái lạnh đó, thích được gió lạnh quét qua người và mình lại cảm nhận được cái cảm giác đó, và chợt thất rùng mình mỗi khi có cơn gió lạnh đi qua.

Giờ đây cuộc sống đã thay đổi nhiều, tất bật và sôi động hơn nhiều. Mỗi chúng ta cũng già đi để lại những cái lạnh ngày nào không được cảm nhận như ngày trước. Giá như, giá như...... tôi lại được đến trường trong cái giá lạnh của ngày xưa, trong cái hồn nhiên của ngày nào để thấy cuộc sống thật dịu dàng, thật thi vị...

Wednesday, November 21, 2007

Vì sao phụ nữ Nhật “lười” sinh con?

Sáng nay mở trang báo Dân trí tôi thấy bài viết Vì sao phụ nữ Nhật “lười” sinh con? tôi thấy điều này thật đúng và quả thật hiện tại đây là lý do làm cho dân số Nhật Bản già đi nhanh chóng.
Hiện nay dân số Nhật Bản đang già đi, giới trẻ NB ngày càng lập gia đình muộn, ngại / không muốn sinh con làm cho tỷ lệ sinh của Nhật Bản 1,29 vào năm 2003. Số lượng trẻ được sinh ra trong năm 2004 là 1.107.000 trẻ, ít nhất kể từ năm 1899. Hơn 20% dân số Nhật Bản hiện từ 65 tuổi trở lên, tỷ lệ cao nhất trong số 37 quốc gia có dân số hơn 30 triệu người.
Một số lý do được phóng viên Philippa Fogarty của hãng tin BBC nhận định thấy là:
- Xu thế phổ biến ở các nước nước phát triển, phụ nữ ngày càng làm việc nhiều hơn và kết hôn muộn hơn.
- Những lo lắng về tài chính: tình hình tài chính của các cặp vợ chồng trẻ thậm chí có thể tệ hơn vì nhiều phụ nữ bỏ việc sau khi có con, đôi khi là bất đắc dĩ do hoàn cảnh. Một số cơ quan không sẵn sàng "giữ chỗ" cho những người sắp làm mẹ.

- Các vấn đề nảy sinh khi vừa đi làm vừa có một gia đình nhỏ: Nhiều người đã phải chật vật trong việc tìm một cơ sở chăm sóc trẻ sơ sinh để họ có thể yên tâm gửi con ở đó cả ngày. Một số khác phát hiện ra rằng mặc dù vẫn có việc làm, nhưng mọi việc không còn như trước và họ hầu như mất hết cơ hội thăng tiến. Tiến sĩ Kuniko Inoguchi, cựu Bộ trưởng Bộ bình đẳng giới và các vấn đề xã hội Nhật Bản, cho biết ở các doanh nghiệp vừa và nhỏ, khoảng 70% phụ nữ mang thai phải quyết định nghỉ việc.
- Và việc thiếu sự hỗ trợ đối với các bà mẹ: với các cặp vợ chồng trẻ sống trong các căn hộ chật hẹp nơi đô thị, cách xa gia đình và họ hàng thì khi đứa trẻ ra đời, người chồng thường không thể gánh vác hết việc nhà và giúp vợ chăm con.

Lúc tôi còn thực tập tại Tokyo, chúng tôi cùng chơi thể thao chung với một nhóm nhân viên cùng lứa tuổi 30 tại đó. Trong khi các nam VN đều đã lập gia đình thì các cô gái Nhật Bản thì chưa hề có ý nghĩ đến chuyện đó. Và các cô này luôn thắc mắc là tại sao thanh niên VN lập gia đình sớm thế. Rõ ràng ở cái tuổi 30 đối với nam ở VN thì cũng là bình thường, nữ thì sẽ sớm hơn nữa, trong khi đó lứa tuổi này tại Nhật vẫn hoàn toàn chưa nghĩ tới chuyện gia đình.

Rõ ràng là gánh nặng gia đình vẫn còn đè trên đôi vai người phụ nữ tại Nhật, chính vì thế nên đã đưa họ đến quyết định lập gia đình muộn hơn và kéo theo tỷ lệ sinh cũng giảm và đất nước đón nhận ít trẻ em hơn.

URL:
Vì sao phụ nữ Nhật “lười” sinh con?
Tỷ lệ sinh của Nhật thấp kỷ lục

Tuesday, November 20, 2007

Những điều em chưa nói

Em chưa từng nói với anh rằng em yêu màu hồng, chỉ vì màu yêu thích của anh là màu trắng và đen. Em chưa từng nói với anh rằng em không thích nghe loại nhạc mà anh đang nghe cũng bởi vì đó là loại nhạc mà anh mê nhất. Em đã cố nghe để rồi cuối cùng thấy nó hay, ngày nào không nghe em lại thấy thiếu vắng. Em chưa từng nói với anh rằng em rất ghét mỗi khi anh nói "tùy em" những khi nhìn vào cái nheo mắt của anh, thay vì nhăn mặt thì em lại phì cười. Em chưa từng nói với anh rằng những ngày Sài Gòn trở lạnh như thế này nhớ anh quá chừng và ước được ủ ấm bàn tay em trong đôi tay ấm áp của anh như mọi khi. Hình như em cũng chưa nói với anh rằng em thích biển thì phải, mặc dù anh vẫn bảo rằng, anh yêu biển vô cùng. Anh còn nói, một ngày nào đó anh muốn về quê em, nơi ấu biển luôn hoang dại và dạt dào. Nơi ấy, chỉ có biển, anh và em....

Em cũng chưa từng nói với anh rằng em rất sợ sấm sét, những lúc trời mưa em thường trốn vào trong chăn, gọi điện cho anh để được anh vỗ về. Em chưa nói anh nhỉ, nên chưa bao giờ anh hiểu tại sao em luôn gọi anh mỗi khi trời mưa.

Em luôn thích cái cách anh nheo mắt tinh nghịch nhìn em mỗi khi muốn trêu em điều gì đó. Thích cái cách anh vuốt tóc em rồi bảo, tóc em ... đẹp và mượt hơn tóc anh. Thích những lúc anh nhìn em thật lâu, thật dịu dàng rồi phán "Mắt em nỏ xíu, anh chẳng thấy anh trong đó". Em cũng chưa nói với anh rằng những ngày anh mê man trong bệnh viện, em đã đến, lặng lẽ ngồi bên anh và nói ới anh tất cả những gì anh cần nói, những gì em muốn nói và anh muốn nghe. Bàn tay em đa lau hộ anh nhưng giọt nước mắt lặng rơi trong vô thức. Bàn tay em bé nhỏ không đủ ấm, có làm anh khó chịu không? Phải chi trong ngôn ngữ không có hai chữ "giá như" anh nhỉ, để em không bao giờ cảm thấy hối tiếc bởi những điều em chưa nói được với anh. Để một ngày hoa cúc em không khóc nhiều như thế, ở nơi nào đó anh có được hạnh phúc không?

Ước gì anh nghe được em lúc này khi em muốn nói rằng: Em yêu anh dẫu là quá muộn.

(Thế giới Phụ Nữ)

Thursday, August 30, 2007

Phương pháp học tập ở bậc Đại học

Tôi nhận được những chia sẽ này trong một bài nói chuyện về phương pháp học tập ở bậc ĐH, tôi xinh chia sẽ mọi người.
1. Tự học

® Ghi chép: ở lớp, ở thư viện, ở các seminars, ở viện bảo tàng, khi đi tham quan… tập quan sát và ghi nhận thông tin

® Tìm tài liệu: qua sách báo, trên internet; trong thư viện của trường; ở nhà… à tập nhận biết và chọn lọc thông tin

® Đọc tài liệu: đọc ý chính, đọc nhanh và nắm bắt ngay nội dung, gạch dưới những ý chính trong tài liệu à tập phân loại thông tin

® Tóm tắt tài liệu/thông tin: chỉ ghi những ý cần thiết, tránh dài dòng à tập diễn đạt ngắn gọn và xúc tích

2. Học tập theo nhóm

® Lập lịch họp nhóm

® Phân công giữa các thành viên

® Ghi chép và trao đổi thông tin

® Tranh luận và bảo vệ ý kiến

® Tham khảo chuyên gia hoặc giảng viên

3. Thực tập

® Nhận giấy giới thiệu và liên hệ nơi thực tập

® Tuân thủ nội quy thực tập/làm việc tại đơn vị

® Quan sát, học hỏi kinh nghiệm và nêu thắc mắc, không ngại khó

® Viết báo cáo

Sunday, August 19, 2007

Mục lục bài viết

Mục lục bài viết trên NgoHung's blog